Nhân dịp đi tìm một điều ý nghĩa đặc biệt hơn để chia sẻ với nhau vào “Ngày của mẹ”, chúng tôi đã tìm thấy một câu chuyện đặc biệt ấy qua buổi trò chuyện hết sức chân thành cùng chị Lê Ngọc và mẹ chị.
Lê Ngọc là một nhà văn, một food blogger trẻ, dễ thương, luôn tin tưởng vào tình yêu, và mang một tâm hồn tự do không dễ gì bị đánh gục. Bên cạnh một cô gái mạnh mẽ như vậy, chắc chắn không thể thiếu hình ảnh một người mẹ đầy tâm lí và giỏi sẽ chia.
Dù lịch trình bận rộn cùng ảnh hưởng của dịch covid, chúng tôi chỉ có thể chia sẻ online cùng nhau, nhưng có lẽ cũng không kém ấm áp. Từng câu chữ họ dành cho nhau ánh lên sự tin tưởng mạnh mẽ.
Vậy, nếu bạn cũng như tôi, đã nhận được một câu hỏi rằng: ” Bạn có đang có một mối quan hệ tốt đẹp với mẹ? ” , thì hãy nghe hai nhân vật của chúng tôi nhắc về nhau, như một nút mở cho những sợi dây suy tư trong bạn về mẹ.
Phần phỏng vấn của mẹ chị Lê Ngọc
Nhân chủ đề về sự kết nối giữa cha mẹ và con cái, tụi con tin môi trường sống ảnh hưởng không ít. Là một người đã sinh sống tại môi trường thành thị lâu năm, cô nghĩ như thế nào về môi trường trưởng thành của những “em bé thành thị” ạ?
Các “em bé thành thị” được sống trong môi trường có điều kiện tốt hơn như học tập, ngoại ngữ, năng khiếu. Đến lúc trưởng thành các bé dễ dàng phát huy hết các thế mạnh của bản thân mình, có những bước nhanh hơn mà không cần trải qua thời gian thích nghi môi trường mới.
Bằng cách nào chúng ta có thể cân bằng giữa nhịp vội vã của cuộc sống chốn thành thị và thời gian kết nối cùng con cái?
Làm bạn với con, cùng con trò chuyện về trường lớp, chọn lựa những đầu sách phù hợp và đọc sách cùng con mỗi buổi tối. Kết nối yêu thương bằng những chuyến du lịch bất cứ lúc nào rãnh rỗi thời gian.
Cô có thể chia sẽ cho tụi con nghe một chút về mẹ của cô được không?
Mẹ của cô là một người phụ nữ nông thôn, bao dung và nhân hậu. Độc lập về kinh tế, sống tử tế, chân thành với tất cả mọi người, nên nhận được sự yêu thương từ rất nhiều người xung quanh.
Trong quá trình nuôi dưỡng nên tâm hồn của chị Ngọc, cô có ảnh hưởng chút nào bởi mẹ mình không ạ?
Mẹ của cô luôn sống tử tế nên cô nghĩ cô cũng như vậy, nuôi dưỡng tâm hồn Ngọc bằng sự tử tế với thật nhiều tình yêu thương.
Cô có thể dùng ba tính từ để mô tả chị Ngọc được không ạ?
Ba tính từ để nói về Ngọc của cô: “hồn nhiên”, “tâm thiện”, “thảo hiền”.
Lắng nghe chị Lê Ngọc chia sẻ
Chị có thể dùng ba tính từ để miêu tả mẹ mình được không ạ?
Ba tính từ miêu tả mẹ chị: ngây thơ, bơ vơ và mạnh mẽ.
Trong suốt quá trình trưởng thành chị có cảm thấy mẹ mình đã thật sự hiểu chị hay chưa?
Thật ra tính cách của chị có phần giống cha nên suy nghĩ và cảm xúc khá là phức tạp. Chị nghĩ là mẹ chỉ hiểu phần nào thôi chứ không hiểu hết những gì chị cảm nhận, suy nghĩ, và hành động đâu. Nhưng mẹ luôn chấp nhận. Chấp nhận đó là chị, chấp nhận cả những mặt tốt lẫn mặt xấu. Chấp nhận bằng tình yêu vô điều kiện.
Chị và mẹ mình có thường xuyên thể sự sự yêu thương với nhau không ạ?
Lúc bé chị không thân với mẹ bằng bây giờ vì mẹ rất bận, lúc nào cũng làm việc, làm việc, làm việc. Kể cả lần chị nằm viện suốt 1 tháng, mẹ vẫn làm việc đều đặn không nghỉ buổi nào. Chỉ có cha và bà nội thay phiên túc trực trong bệnh viện chăm chị. Khi nào xong việc mẹ sẽ vào viện với chị.
Nhưng mỗi lần mẹ ở bên, chị đều cảm nhận được sự ấm áp. Mẹ luôn dành cho chị những thứ ngon nhất, đẹp nhất, tốt nhất. Chị hay vòi mẹ cõng trên lưng và thơm trên má mẹ. Bây giờ, chị với mẹ thân nhau hơn. Một phần vì công việc của mẹ đỡ bận rộn. Một phần vì mẹ là người cấp tiến, luôn cập nhật thời đại và thấu hiểu mong muốn của giới trẻ.
Chị cũng hay kể mẹ nghe về những gì đang diễn ra quanh mình. Khoảng cách mặt về tinh thần càng về sau này càng được kéo gần lại. Hai mẹ con hay thể hiện tình cảm bằng mấy icon dễ thương trong lúc chat. Đôi khi mẹ khiến chị ngạc nhiên khi học được gì đó mới ở trên mạng, ví dụ như tiếng lóng “thả tim”, “câu like”. Hay có lần chị quay 1 chiếc video mẹ ngồi hát giữa đất trời, mẹ nói “con tung lên mạng cho mẹ đi” làm chị cười quá trời quá đất.
Việc thể hiện tình cảm chị nghĩ không phải là những hành động gì quá màu mè, tượng trưng, mà chính là sự kết nối.
Em luôn cảm nhận được niềm yêu thích nấu ăn vô cùng lớn trong chị, liệu điều đó có phải được ảnh hưởng từ mẹ chị hay không?
À mẹ chị không giỏi nấu ăn vì bận làm việc suốt mà. Sở thích nấu nướng của chị được ảnh hưởng từ bà nội nhiều hơn, và bộc lộ rõ khi chị có gia đình riêng. Mẹ chỉ giỏi nấu những món mà chị thích. Một món ăn mẹ nấu mà chị rất mê và chưa ai có thể làm ngon hơn là món cua rang me. Có lẽ vì hương vị của món ăn đã hằn sâu trong ký ức rồi.
Chị có thường xuyên nấu ăn cùng mẹ không ạ?
Hai mẹ con rất thường nấu ăn cùng nhau. Mẹ thích đi shopping và mỗi lần từ siêu thị bước ra thì hai tay luôn nặng trịch những nguyên liệu mới mà “người ta giới thiệu ngon lắm nè con!”. Chị chưa gặp ai ngây thơ hơn mẹ. Mẹ luôn dành cho cuộc đời sự tin tưởng tuyệt đối. Hầu như ai nói gì mẹ cũng tin, không phải bằng niềm tin người khác gieo cho, mà bằng niềm tin của chính mẹ. Chị thích bày biện, nên từ chỗ nguyên liệu mới toanh mẹ mua, chị lại thử làm món gì đó rồi cả nhà cùng ăn.
Chị có thể chia sẽ dự định của mình trong “Ngày của Mẹ” năm nay được không?
Ngày trước chị thường xem trọng những ngày lễ, do tác động của văn hoá, xã hội, nhưng từ nhiều năm nay, chị thấy ngày bình thường quan trọng hơn. Không cần phải câu nệ vì ngày này là ngày của mẹ nên phải tặng mẹ quà, gửi lời chúc cho mẹ. Sự quan tâm hằng ngày mới là chính là sợi dây gắn kết.
Cám ơn chị Ngọc và cô rất nhiều vì đã dành thời gian trò chuyện, và cho phép tụi em sử dụng những hình ảnh này.
Mong chị và mẹ luôn thật nhiều sức khoẻ, mãi mãi sẻ chia và yêu thương nhau như những người bạn đồng hành đích thực trong cuộc đời.
Phần kết dành cho bạn – với suy nghĩ về mẹ!
Như tôi đã chia sẻ một gợi mở ở đầu bài viết – hãy trả lời cho bản thân mình ” Bạn có đang có một mối quan hệ tốt đẹp với mẹ? ”
Câu trả lời sẽ phụ thuộc vào tình yêu thương vô điều kiện của bạn dành cho mẹ, và của mẹ dành cho chúng ta. Đi cùng sự hiểu biết của mỗi cá nhân trong thời đại, tình yêu thương và mối quan hệ sẽ thực sự có câu trả lời đúng nghĩa.
Tôi mong, như chị Lê Ngọc đã nói, chẳng cần câu nệ phải là Ngày của mẹ để có thể gắn kết yêu thương. Mỗi ngày, mỗi ngày sẽ qua đi, nếu chúng ta đếm bằng một “dịp” cụ thể , liệu ta còn bao nhiêu dịp để bày tỏ yêu thương?
Vậy điều nên làm, bạn hãy làm mỗi ngày đi nhé!